mai 22/12 là ngày của lính. Đã một thời theo lý tướng. Nguyện hy sinh vì tổ quốc, vì nhân dân.
Xin tặng đồng đội còn và mất của tôi!
-----//----//-----
Thoáng... Thoáng thôi mà đã mấy mươi năm
Màu cỏ úa nhuộm bữa ăn giấc ngủ
Quen dần cô đơn, quen dần vất vả
Quen quân lệnh như sơn.
Một hàng dài cỏ úa nhàu nhàu không họ tên
- điểm danh ngày ngày theo số
Dần quên mình từ đâu, dần quên minh về đâu , dần quên khổ đau, dần quên thương nhớ
Quên luôn mình đã là ai... Quên luôn minh sẽ thành ai! Áo quần, mũ, giày nhỏ to cũng số
Không có riêng tư nào không trình chi ủy
Không có tình cảm nào không báo hội đồng
Đời lính là không. Thân lính là không! ...
Danh dự phỉ phui như túi khâu lộn trái...
Cân đong từng bước đi, lời nói.
Xếp hàng kẻng cơm mốt hai
Theo giờ tắm sau gội trước
Nửa đêm báo động. Sấp ngửa hành quân...
Ngày Nắng bánh đa
Đêm Mưa chuột nước
Chân tay sạn chai... mặt mày ngơ ngác
Thấp thỏm đám cỏ úa lặng thầm
Không điếc giống điếc. Không câm như câm
Đồng đội chung chăn... sẵn sàng mổ bò kiểm điểm.
Cấp trên chỉ đúng không sai
Lính tráng một hai tuân lệnh! ..
Luôn răn mình vì lý tưởng mà theo
Luôn nhủ mình một lòng yêu nước
Nào hay...
Toàn chuyện vu vơ
Trò ma mị nói sau ngược trước!
Thân lính tráng phơi thây chiến trường
Phận lính tráng nhẹ như bọt nước.
Chiến tranh qua rồi mới thấy oán chiến tranh
Hoà bình rồi mới thấy giết nhau là bạc phước.
Xáo thịt nồi da chỉ lợi kẻ ăn trên
Cốt nhục tương tàn riêng ích người ngồi trốc.
Thôi
cũng đành một đời không vinh nhục
Trót
kiến ong một kiếp trĩu hàm oan...
...
Một thoáng thôi mà đời lính mấy mươi năm.
Mãi hôm nay
Chợt ngộ vô thường
Thấy sắc không ánh nguyệt!