Thứ Tư, 19 tháng 7, 2017

SÀI GÒN GIÓ ĐÊM NAY


( Viết cho xưa xa)

Gió Sài Gòn se sắt tóc bờ vai
u hoài
câm nín
xưa xa bịn rịn
em một mình lặng lẽ biệt hương sông.

Mưa Thành đô oi nồng
Nắng Thành đô rẫy bỏng
Ngược cầu Văn Thánh
Sông Sài Gòn gờn gợn sóng lô xô
mưa chiều lộn lạo phố hè
tàn chiều váo vơ quán xá...

…Làn tơ nhẹ
 xưa xa Thành đô… ánh lại vẻ xưa xa.
đêm Thành đô mỏng như cánh hoa
bập bùng ghi  - ta quán vắng.
bàn tay ai nắm tay ai im lặng
nghe Sài Gòn trôi trôi…
trôi... và trôi…

Bao năm không em.
Sài Gòn chưa khi nào của tôi.
Biền biệt mùa đông xứ Bắc
heo may gió ngày xa lăng lắc
mùa thu xưa rất xưa…
em và tôi cũng rất xưa.

Em ơi!
Sài Gòn mưa
hạt mưa rớt em khoé mắt
loang chân chim nét nhạt
long lanh mưa hay lệ giọt nhoà?!

... Em!
Sài Gòn đêm mưa hoa
Sài Gòn đêm gió nụ
Tôi vòng tay ôm em, ôm trọn tình thơ bé
Ém trong lòng muôn kiếp
nhé Em!

Không có nhận xét nào: