Thứ Sáu, 22 tháng 9, 2017

MƯA GIÔNG

MƯA

Lá sấu tạt mưa cửa sổ
Sữa hoa rụng trắng gạch hồng.
Mưa nhột lòng.
Buồn giọt trong.

Mây ôm bọc nước như ôm hận
Cơn vơi cơn đầy đổ xuống đồng
Đất mẹ bóc thân chèn dòng lũ
Con sóng hoang toàng khoét bãi sông...

Kiến ong kiếp đời lương thiện
No đói mấy mùa sắn khoai
Rừng tàn màu xanh sắc lá
Biển ngầu rác rến tanh hôi.

Đâu mảng thu xưa xanh thắm?
Đâu vàng hoa nắng rắc trời?
Đâu miền heo may cổ tích
Mịn màng cỏ biếc hoa tươi?

Mưa giận ai mà giằn dỗi
Vùng vằng bôi trắng rễ si
Nặng nề thu cơn giong bão
Mây đen ủng nước xám chì...

Ràn rạt giông gió tạt
hạt mưa quất rát trời.
cào rách ngàn mộng ảo
lũ cuốn ngất ngư đời.

Mưa bết phận người
gió run bần bật
gầm trời bầm dập
Ơi! ơi....!

Không có nhận xét nào: